Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

Một tình yêu Hà Giang


Em ở đâu?
nụ hoa nhỏ của tôi?
Đêm Đồng văn ly cà phê thật đắng
Cung đường xa tôi tìm trong hoang vắng
Ở đâu Em?
Sơn nữ của lòng tôi


Vách đá cheo leo sương đã xuống lưng trời
Ngược Phó Bản sang Sà Phìn lộng gió
Tôi tìm hoài
hình bóng Em bé nhỏ
Em nơi nao?
Tam giác mạch của tôi?


Cao nguyên mịt mờ
Em quá xa xôi
Em cứ trốn bắt tôi tìm vô vọng
Nắng Lũng Cú đốt con tim cháy bỏng
Em trong tôi
hay tôi phải lòng Em?


Như nàng tiên
Em chân chất dịu hiền
Nét thánh thiện giấu mình thung lũng nhỏ
Em đây rồi!
hạnh phúc òa trong gió
Mênh mang Em
Tam giác mạch thơ ngây


Ruộng bậc thang mươn mướt gió ngàn lay
Tôi muốn buông mình trên thảm Em ngợp nắng
Xoa dịu giùm tôi ký ức nào cay đắng
Để tôi yêu
thăm thẳm sắc màu Em.


Chẳng kiêu sa, lộng lẫy một cái tên
Em là thế,
tôi yêu Em vì thế!
Về cùng tôi nơi phố phường-Em nhé?
Em mãi là
Tam giác mạch của riêng tôi.


1 nhận xét:

  1. Bạn nào ơi, hay và đẹp lắm. Nhưng đợi thêm tí nữa nhé. Bọn tớ vừa đi Hà Giang về hôm thứ 7 vừa rồi. Có rất nhiều điều muốn chia sẻ với các bạn :-)

    Trả lờiXóa