Con trai yêu quý,
Hồi con học lớp một, trời mưa to, mẹ đã nhìn thấy con giữ chặt cái ô nhỏ trong tay, bước mạnh mẽ và tự hào phía sau để che cho L suốt chặng đường từ trường về nhà bạn. Mẹ đã được thấy con và L lớn lên cùng nhau, thân thiết với nhau suốt những năm tiểu học. Mẹ biết con vui đến thế nào khi bạn mang quà sang cho con vào ngày sinh nhật và đã buồn biết bao khi không được học cùng trường với bạn khi chuyển cấp.
Mẹ cũng biết, suốt ba năm trung học, con vẫn đạp xe qua nhà bạn mỗi chiều tan học, dẫu đường về nhà bạn ngược một đoạn so với nhà mình. Và con đã rất vui mỗi khi được nói chuyện với bạn dăm ba phút khi tình cờ gặp nhau ở bến xe buýt gần nhà.
Nhưng mẹ đã bất ngờ khi con thổ lộ với đôi mắt đỏ hoe: "Bạn ấy từ chối con rồi mẹ ạ!"
Dẫu con đã đọc hết cuốn "Cẩm nang cho các chàng trai trẻ", đã cao hơn mẹ và đi chật giày của bố, đã bắt đầu cạo râu và rửa mặt bằng đồ của đàn ông, dẫu giọng nói của con đã vỡ ồ ồ và mặt con lấm tấm đầy trứng cá, mẹ không ngờ rằng con mẹ đã là chàng trai trẻ biết yêu.
Đừng buồn vội con nhé, bởi không hẳn những gì con đang cảm thấy đã là tình yêu. L đã và luôn là bạn nữ duy nhất mà con chơi cùng từ tấm bé. Bạn ấy đặc biệt bởi bạn ấy là bạn nữ duy nhất không tìm cách bắt nạt con, đánh hay bắt con làm bài hộ. Bạn ấy đặc biệt bởi bạn ấy biết chơi pinano rất hay và có thể ngồi nghe con kể chuyện hàng giờ. Bạn ấy tuyệt vời bởi bạn ấy thấy được cậu bé thông minh và nhân hậu trong con, làm con cười và say sưa với những câu chuyện mà con kể. Đó rõ ràng là sự cảm thông và đồng điệu, là bước khởi đầu tốt đẹp của tình yêu. Nhưng đó chưa hẳn đã là tình yêu con ạ. Bởi tình yêu cần hơn thế rất nhiều .
Đừng buồn vội con nhé! Có thể bạn muốn chờ xem con có xứng đáng với mình không và ngược lại. Thế nên, hãy cho bạn có thời gian để hiểu con hơn. Bạn cần nhìn thấy chàng trai vững vàng bước ra từ cậu bé nhút nhát ngày xưa. Bạn cần thấy người đàn ông thông minh và thực tế lớn lên từ anh chàng mọt sách. Bạn cần biết là con đủ tự tin và mạnh mẽ để che trở cho người con yêu quý và ghánh trách nhiệm cho bản thân con. Bạn cần có thời gian để xem liệu con có biết yêu thương đủ để tha thứ lỗi lầm . Hãy cho con thời gian để học tất cả những điều đó, hãy để bạn được học cùng con như người bạn bình thường, con nhé. Và biết đâu, bạn sẽ yêu con.
Đừng vội buồn con nhé, bởi tình yêu là thứ khó hiểu và rất đỗi mỏng manh. Con không thể muốn là yêu được một người, cũng như không thể bảo trái tim mình đừng yêu ai đó. Bạn con cần thời gian để biết rõ, liệu bạn ấy có thực yêu con. Và nếu như bạn ấy thực tình chỉ coi con là bạn, thì hãy vui mừng, bởi con đã có một cô bạn trung thực và hiểu bản thân mình, bởi tình yêu không lâu bền nếu chỉ đến từ một phía. Biết đâu cuộc sống đang giấu đi cô gái tuyệt vời có thể làm con hạnh phúc, nhưng đợi đến lúc con thành chàng trai xứng đáng mới mang đến tặng cho con.
Đừng vội buồn con trai ạ! Bố con từng bảo mẹ: "Tình yêu đầu tiên là trò chơi cuối cùng". Cả bố và mẹ từng yêu ai đó ở tuổi của con. Mối tình đầu tuyệt đẹp, đã dạy cho cả bố và mẹ những bài học về tình yêu và sự trưởng thành, đã buộc bố mẹ phải nhìn thật sâu để hiểu rõ mình và điều làm mình hạnh phúc. Nó đánh dấu sự trưởng thành của con bởi khi con yêu lần nữa, con sẽ biết trân trọng và giữ gìn tình yêu của mình nhiều hơn. Bố mẹ đã hạnh phúc bởi bố mẹ đã học được cách yêu thương người khác từ sự đổ vỡ của mối tình đầu và giờ có thể nắm tay nhau nhìn lại mỉm cười về một thời tuổi trẻ. Thế thì con, ngay cả khi thực sự bị chối từ, vẫn còn có thể học được nhiều điều từ đó.
Mẹ đã khóc khi nghe con nói, không hẳn vì buồn mà cả vì vui: vì con mẹ đã là chàng trai trẻ có trái tim biết yêu, biết buồn, biết giận, vì con đã chọn mẹ để thổ lộ điều này, và vì bố mẹ sẽ được cùng con đi tiếp chặng đường học cách yêu. Bố hẳn có rất nhiều điều để nói với con, và rất mong được nghe con nói. Bố từng là chàng trai đào hoa trong chuyện tình yêu lắm đấy, thể nào bố chẳng có những bí mật dành để kể riêng con.
Thế nên, con thử kể chuyện của mình cho bố nghe nữa nhé, con trai.
Phạm Việt Hà
Ảnh: internet
Tháng 12 năm 2011
Bài viết thật hay !
Trả lờiXóaViệt Hà luôn có những bài viết giản dị nhưng sâu sắc và đầy tính nhân văn. Thật ngưỡng mộ.
Trả lờiXóa