Phan diễm Phương
Những cơn mưa khóc nhè tháng sáu
Ta chẳng buồn , chẳng mít ướt vì mi đâu !
Cài nơ xinh , tóc búi gọn sau đầu
Em nhón bước qua những ổ gà loang loáng nước
Em nhặt lại mảnh hồn nhiên ngày trước
Vô tư cùng những ngày ướt ngày khô
Em là con sóng nhỏ lăn tăn giữa mặt hồ
Em là lá suốt ngày nghe gió hát
Rồi em sẽ làm thơ tặng một người con trai khác
Không còn là những câu lục bát ... gãy đôi
Nỗi nhớ kia em bỏ lại lưng đồi
Để bước tới vùng thảo nguyên đầy hoa cỏ ...
Sao lòng vẫn thuộc một bài thơ bõ ngõ ?
Như mùa xưa còn đó ...chưa xa
Giật mình tháng sáu ... sắp qua
Chỉ là ... mơ mộng thôi mà
Em ơi !
(Nguồn: LanhLot blog)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét