Nhân ngày Gia đình Việt Nam 28-6, mời các bạn đọc bài viết dưới đây. Bài viết được tác giả đăng từ năm ngoái nhưng còn nguyên tính thời sự. Cũng trong năm 2011, Việt Nam là quốc gia tiêu thụ bia hàng đầu khu vực Đông Nam Á và trên Thế giới.
Chiều về…
Thợ hồ, thợ sơn, thợ mộc, thợ điện, thợ nước, thợ tiện, thợ hàn, thợ sửa xe, thợ sửa đồng hồ… kéo nhau ra quán cóc, vỉa hè, thành cầu, kè sông uống bia hơi hay rượu đế. Thức nhắm là cóc, ổi, xoài, ốc bươu, ốc quắn, cút nướng, bắp chiên…
Chiều về…
Giáo viên, nhân viên, bác sĩ, kỹ sư, nhà văn, nhà thơ, nhà báo, viên chức, thương gia… rời chổ làm đi nhậu. Tùy đẳng cấp, tùy hệ số lương, tùy bổng lộc, họ ghé quán nhậu, nhà hang, resort phù hợp với túi tiền. Có thể uống bia hay rượu ngoại. Nhắm thịt chó, lẩu dê, gà nướng, tôm nướng, gỏi cá…
Chiều về, cả thành phố tưng bừng nhậu, dzô dzô và dzô dzô. Những phụ nữ có chồng gọi những kẻ đang nhậu đó là “những tay đàn ông không muốn về nhà”.
Làm một cuộc phỏng vấn nhanh “những tay đàn ông không muốn về nhà” này, thấy có quá nhiều lý do: Về nhà sớm chả biết làm gì. Ham vui với bạn bè. Đùn việc nhà cho vợ. A dua. Chứng tỏ dân chơi, sành điệu. Chán nản vợ con bíu ríu. An em réo điện thoại. Không chơi, chúng bảo mình sợ vợ. Có làm, có chơi… Uống riết rồi nghiện ly bia buổi chiều như nghiện ly cà phê buổi sáng vậy.
Nếu xem gia đình là tế bào của xã hội và xem đàn ông là phần nhân của tế bào đó, thì mỗi khi chiều về cái tế bào xã hội kia đang khiếm khuyết nghiêm trọng phần nhân của nó, khuyết từ bốn giờ rưỡi chiều và có khi kéo dài đến nửa đêm.
Làm gì với “những tay đàn ông không muốn về nhà” này bây giờ? Rắn tay với thú uống bia như Tổng thống Medvedev đã làm ở Nga chăng?
Nguồn: HDTG blog
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét