Mấy hôm nay dường như những cái nóng oi ả cuối hè đã rời khỏi Hà Nôi. Trời đã dịu lại đến mức xầm xì với những cơn mưa đêm hay ào ạt vào ban ngày. Mình thích những ngày chuyển mùa, những cơn gió lang thang ùa qua ít nhất cũng là hứa hẹn về Hà Nội sang thu.
Cuối tuần, ngồi một mình trong căn phòng nhỏ hay ra phố, tạm quên đi những bộn bề xung quanh, làm cho một ngày chậm đi và bình lặng, những nỗi buồn vô cớ như lại len lỏi đâu đây, cảm giác hoài niệm về những ngày đã qua thật dễ ùa về. Một chút ấm áp yêu thương vào sớm mai, một nỗi nhớ chợt đến, một cái nhoẻn cười của con trẻ, một lời nhắn hỏi "về chưa?", một lời hẹn "chiều gặp nhé!" cũng làm cho một ngày thật đủ đầy. (PTB – 20/8/2011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét