Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2011

Незабудка


Незабудка - Forget-me-notXin đừng quên tôi

Chủ nhật, không thấy BAKU post bài hát Nga như mọi khi, nên mượn bài này từ Nguyễn Lệ Hà Blog để đăng. Mời các bạn cùng thưởng thức bài hát. (TMQ)

Hoa lưu ly

Cái tên ấy  xuất phát từ chuyện tình bi thảm của cặp tình nhân: chàng trai vì cố hái cho người yêu  bông hoa xanh bên dốc đã ngã xuống vực và bị nước cuốn trôi, chỉ kịp kêu lên nhắn gọi người tình: đừng quên tôi nhé!
Tên gọi dân gian của hoa trữ tình thế, nhưng tên khoa học của nó – Myosótis, tiếng Hy Lạp lại có nghĩa là “tai chuột” (myos + otis), nghe nói là xuất phát từ hình dáng của những chiếc lá.

Tên tiếng Việt của hoa  là “lưu ly” có lẽ cũng xuất phát từ truyền thuyết của người Âu.

Với bài hát mà tôi dịch dưới đây mà dùng tên gọi “lưu ly” hay “xin đừng quên tôi” đều không chuyển tải được cảm xúc của chàng trai: Anh không bao giờ quên khoảnh khắc đã gặp em, người mà suốt đời anh muốn gọi là “hoa không quên” bé nhỏ.

Và vì vậy, tôi đã dịch là “hoa không quên”, đơn thuần như tên tiếng Nga của loài hoa ấy.

Незабудка Автор текста : Рябинин М.
Композитор: Добрынин В Мы с тобою встретились посредине лета,
Были голубыми небо и цветы.
Я скажу спасибо случаю за это,
Что передо мною появилась ты.
Я свое смущенье приукрасил шуткой,
И еще подумал про себя тайком,
Что тебя назвал бы только незабудкой,
Голубым и нежным солнечным цветком.
Незабудка, незабудка,
иногда одна минутка,
Иногда одна минутка
значит больше чем года.
Незабудка, незабудка,
в сказке я живу как будто,
И тебя я, незабудка,
не забуду никогда.
Так судьбa нам выпалa, что пришлось расстаться,
Даже твое имя неизвестно мне.
Только остается мне с тобой встречаться
Звездными ночами, да и то во сне.
Я стою, волнуясь, в телефонной будке,
Телефон твой где-то мне нашли друзья.
Набираю номер, здравствуй, незабудка,
Так всю жизнь хотел бы звать тебя лишь я.




Hoa không quên Lời: Riabinin M. – Nhạc: Dobrưnin V.
Người dịch: Lưu Minh Phương Anh đã gặp em vào giữa mùa hè
Trời khi ấy cùng muôn hoa xanh ngắt
Anh sẽ mãi cảm ơn về khoảnh khắc
Khi trước anh hiển hiện dáng hình em
Anh bông đùa  để che phút rối lòng
Và còn nữa: anh đã thầm nghĩ lén
Rằng chỉ gọi em là “hoa không quên”
Đóa hoa nhỏ, dịu mềm, ngời trong nắng.
Hoa không quên, ơi bông hoa không quên
Có đôi khi dù chỉ là một phút
Có đôi khi dù chỉ là khoảnh khắc
Có nghĩa hơn là cả những tháng năm
Hoa không quên, ơi bông hoa không quên
Anh dường như đang sống trong truyện cổ
Và em nhé,  hoa không quên bé nhỏ
Không bao giờ anh có thể quên đâu
Số phận thôi đành mình phải xa nhau
Cả đến tên em – anh còn chưa rõ
Chỉ còn được cùng với em gặp gỡ
Những đêm sao, nhưng trong giấc mơ thôi….
Anh đứng trong buồng điện thoại, bồi hồi
Bạn bè đã tìm cho anh số của em đâu đó
Anh quay số – Chào hoa không quên bé nhỏ
Mong gọi em cả đời như thế chỉ mình anh

1 nhận xét: