Như đã tâm sự, tui rất máu me làm phim thời bao cấp. Cả năm ni tui sưu tầm tư liệu mong có ngày được làm phim. Thực ra làm khi mô cũng được, nhưng làm bây chừ sợ kinh phí ngặt nghèo, với lối làm phim chụp giật như bây chừ thì phí cái công mình đi.
Từ nay tui xin trình làng những gì tui sưu tầm được thời bao cấp.
Đầu tiên xin trình ba cái thư của một cậu bé gửi cho bố ở nước ngoài. Thư thứ nhất cậu bé khoe cậu vác được 22 kg gạo về nhà, thư thứ hai cậu bé nói với ba cậu không thích đồ chơi, chỉ thích một bộ áo quần. Thư thứ ba cậu kể chuyện mẹ cậu nhầm bơ với xà phòng. Rất vui.
Thời nhỏ tui cũng như rứa. Mới lớp 2 nhỏ bằng con chuột nhắt đã xuống Quảng Phúc mua gạo, gánh 15 cân gạo đi 7 cây số về nhà. Anh tui ở Liên Xô viết thư về, nói thích đồ chơi gì anh gửi cho. Tui thèm đồ chơi gần chết nhưng thèm áo quần hơn, viết thư cho anh tui, nói em không thích đồ chơi, chỉ thích áo quần. Kể vậy để nói con nít thời bao cấp ngoan hơn con nít thời này rất nhiều lần. Còn Mạ tui cũng giống mẹ thằng cu, nhầm mì chính với phân đạm. Anh tui gửi về một cân mì chính, bà tưởng phân đạm, đem hoà nước tưới cây, hi hi.
Đọc ba cái thư này tui nhớ quá thời bao cấp, hu hu.
Nguyễn Quang Lập
(Ghi chú: đọc và chia sẻ bài này vì có một bạn đang có ý định viết một chùm bài về Tuổi thơ-Thời bao cấp. Bạn đó cũng phát hiện ra tác giả của những bức thư sau này cũng được nhiều người biết đến, vài người đã từng là học sinh của bố tác giả những bức thư. Có lẽ vì từ bé đã chịu khó viết thư thế này nên sau này bạn này viết cũng hay lắm)
(Admin - 21/6/2011. Bạn HBM vừa bổ sung cho bài viết "Ảnh bố con nhà ấy thời nay!" để minh họa thêm cho bài viết. Một bổ sung thú vị! Cảm ơn bạn HBM.)
|
Ảnh bố con nhà ấy thời nay đấy! (HBM sưu tầm) |
|
Vũ Anh không phải là một tên tuổi lạ trong văn mạng Việt Nam.
Trả lờiXóa