Tàu điện Hà Nội đã trở thành một dĩ vãng xa xăm trong thời đại “a còng”. Nhưng thông qua những hình ảnh đặc sắc về tàu điện được đăng tải trên nhiều diễn đàn, người Hà Nội lại có dịp ôn lại những kỷ niệm không thể nào quên với phương tiện đi lại “vang bóng một thời” này.
Các tuyến tàu điện ở Hà Nội đã có khoảng thời gian tồn tại ngót nghét một thế kỷ. Sự hiện diện của loại hình phương tiện này được bắt đầu vào ngày 13/9/1900, khi Nhà máy xe điện của Pháp tiến hành chạy thử tuyến đường Bờ Hồ – Thuỵ Khuê nhằm phục vụ nhu cầu vận chuyển hành khách và hàng hóa. Trong những thập niên sau đó, các tuyến tàu điện liên tục được mở rộng. Từ ga Trung tâm ở bờ hồ Hoàn Kiếm, các tuyến đường toả ra 6 ngả: Yên Phụ, chợ Bưởi, Cầu Giấy, Hà Đông, chợ Mơ và Vọng, cũng là 6 cửa ngõ nối nông thôn với nội thành. Đóng vai trò quan trọng trong đời sống, hình ảnh chiếc tàu điện đã đi vào tâm thức của nhiều người dân Hà Nội như biểu tượng rất đặc trưng của cả một thời kỳ.
Trong những ngày khói lửa của cuộc Toàn quốc kháng chiến tháng 12/1946, các toa tàu điện đã được những người lính vệ quốc biến thành chướng ngại vật rất hiệu quả nhằm ngăn chặn bước tiến các đoàn xe cơ giới của thực dân Pháp trên đường phố Hà Nội. Sau ngày giải phóng Thủ đô 1954, chính quyền cách mạng tiếp quản Nhà máy tàu điện. Tàu điện trở thành phương tiện cộng cộng rất quan trọng, phục vụ nhân dân rất đắc lực trong nhiều thập niên tiếp theo, từ thời kỳ sơ tán chống Mỹ cho đến khi hòa bình lập tại trên toàn đất nước…
Đến đầu thập kỷ 1990, các tuyến xe điện lần lượt ngừng hoạt động. Nhưng tiếng chuông leng keng của tàu điện đã đi vào tâm thức của nhiều người dân Hà Nội, trở thành biểu tượng rất đặc trưng của cả một thời kỳ.
Hình ảnh tàu điện Hà Nội trong bưu thiếp đầu thế kỷ 20.
Tàu điện chạy trong phố cổ thời Pháp thuộc.
Tàu điện vẫn hoạt động trong những năm tháng ác liệt của cuộc chiến tranh chống Mỹ, ảnh chụp năm 1972.
Tàu điện rẽ vào tuyến phố Hàng Ngang, Hàng Đào, năm 1985.
Tàu điện trên quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục, với bùng binh mà ngày nay là đài phun nước bờ hồ và nhà điều hành xe điện là tòa nhà “Hàm cá mập”.
Tàu điện trên phố Hàng Giấy, 1989.
Tàu điện trước cửa chợ Đồng Xuân, năm 1989.
Tàu điện tại bến bờ hồ Hoàn Kiếm. Có thể thấy nhà hàng Thủy Tạ ở phía xa.
Tàu điện trên đường Đinh Tiên Hoàng, đoạn gần tháp Hòa Phong bên bờ hồ Hoàn Kiếm.
“Bám đuôi” tàu điện là một cảnh tượng rất quen thuộc.
Tàu điện đi vào bến bờ hồ Hoàn Kiếm, ngày nay đã trở thành bến xe buýt.
Tàu điện trên phố Đồng Xuân, chạy về phía bốt Hàng Đậu.
Tàu điện trên tuyến phố Thụy Khuê, chạy về chợ Bưởi.
Nhảy tàu điện khi tàu đang chay là cả một nghệ thuật.
Một chuyến tàu điện quá tải…
Nguồn: Mô Tê Răng Rứa blog
Nguồn: Mô Tê Răng Rứa blog
Đã nhiều lần mơ được ngồi lại chuyến tàu điện của ngày xưa... Chú bán vé nhìn thấy mình - là một thằng nhóc - mà có lẽ vì vậy không bắt mua vé. Nhớ cái cặp đựng vé chú cầm trên tay cùng với những ngăn đựng tiền xu thật đặc biệt. Nhớ hàng ghế gỗ bóng nhẫy mồ hôi người, nhớ ô cửa tàu bốn bề gió qua mùa hè, rồi nó được kéo lên vào mùa đông, khách đi tàu vẫn rét run người, nhiều phần vì đói...
Trả lờiXóaGiờ đây nó chỉ là một phần của ký ức tàu điện Hà Nội xưa.
Hàng ngày đi học về mình lại đi tầu điện từ Bờ Hồ xuống chợ Mơ (bến cuôi) đến cơ quan của mẹ. Chiều tan lại cùng mẹ đi tầu về Bờ Hồ. Mình bé nên cũng chưa phải mua vé tầu. Trong ký ức của mình thì tầu điện đẹp lắm, vững chãi chứ không xập xệ như một vài bức ảnh ở trên. Có lẽ vì cuộc sống đã thay đổi nhiều rồi.
Trả lờiXóaNhớ ....
Khi chưa biết đi xe đạp, nhảy tàu từ Bờ Hồ về chợ Đồng Xuân và ngược lại là công việc hàng ngày của mình mỗi khi tới trường. Nhảy xuống khó hơn nhảy lên tàu. Lúc đầu chưa biết cách, mấy lần bị ngã; may mà hồi đó không nhiều ô tô xe máy nên bây giờ vẫn ngồi viết "còm" được.
Trả lờiXóaLúc biết đi xe đạp đi học, thì lại hãi mỗi lần mải ngắm phố phường đi lọt bánh xe đạp vào đường ray điện phố Hàng Đào - Hàng Ngang - Hàng Đường. Chẳng khác gì đi thăng bằng trên dây!!!
Mình cũng từng nhảy tàu ( thấy nhiều người nhảy quá nên tò mò, muốn thử...).Ai dè bị nó kéo lê một đoạn. May là tàu đi chậm để chuẩn bị vào bến...hú vía & cạch đến già luôn.
Trả lờiXóaNghĩ về Hà Nội thì lại nghĩ về những chuyến xe điện có tiếng kêu leng keng. Trên những chuyến xe ta không thể quên những tiếng rao bán hàng rong, các bài hát xẩm để bán thuốc cao dán, thuốc muỗi...
Trả lờiXóaXin trích 1 đoạn chia vui cùng các bạn, nếu bạn nào nhớ được các bài khác thì xin chia sẻ cho vui.
Bài của người bán tăm:
Một hào một gói tăm tre
Bán cho quý khách đi xe, đi tầu
Xỉa răng rồi lại ăn trầu
Bán cho quý khách đi tầu, đi xe
Nguồn: 36phophuong.vn
Mình cũng đã được hướng dẫn vài lần cách nhẩy tầu lên xuống nhưng chưa dám nhẩy lần nào cả. Tuy nhiên xin đi tầu điện không phải trả tiền cũng có "thâm niên" và "tỉ lệ thành công" tương đối cao.
Trả lờiXóa